Tuesday, September 28, 2010

Chuyện anh ba ...đi học

Đừng hỏi anh ba là ai nhạ. Chính là cu cậu nhà ta đó . Đi học được mẩu giáo lớp mầm cả gần hai tháng rồi nhưng sáng nào cũng nhỏ vài giọt nước mắt khi phải tạm biệt với Ba . Hôm nay đi họp phụ huynh, cô giáo bảo "He is doing very good academic, he just need to learn how to share and be self confident". Cô bảo chắc là con trai cho nên cứ thấy đồ chơi, không cần biết ai đang chơi, nó lại giựt từ tay của người khác . Mẹ không ngờ sao con trai mình lại du côn thế nhỉ . Cô nói em không kiên nhẫn chờ đợi đến lượt mình phát biểu hay chơi ...Em mới có 4 tuổi thôi mà sao sống vội thế nhỉ :) Không nói gì em được vì em là con trai, làm sao mà thùy mị như con gái được chứ . Bảo em là phải be patient. Em quay lại nhìn bảo "you said that all day long" . Mèn ơi bó tay.

Tuesday, September 7, 2010

11 Năm

11 năm. Khoãng thời gian không dài cho lắm nhưng cũng không ngắn . Mười một năm hạnh phúc có nhiều, vui buồn thì i't . Cám ơn Anh đã cho tôi những gì tốt đẹp nhất. Anh không lãng mạn hay mua bông hoa tặng tôi nhưng anh rất tỉ mĩ chiều chuộng và dành tất cả cho tôi và các con. Biết tôi thích coi phim bộ, anh thường down load những phim lãng mạng và những tài tử tôi thích coi . Lúc nào cũng cho tôi thắng khi hai đứa cải nhau ...mà ngộ thiệt bây giờ khg nhớ là có cải nhau khg nữa. Ít khi cải nhau vì anh trầm tính nên khg khi nào anh lớn tiếng hay tranh cải chuyện gì cả . Anh lúc nào cũng cho tôi giành nói hết và nói cho thả giàn. Xong anh thường nói một câu gì đó làm tôi cười. Lúc đó anh nói cho tôi nghe ý kiến hay suy nghĩ của anh. Anh trầm tính cho nên sống bên anh tôi khg còn nóng tính ngang bướng như xưa. Bây giờ viết mấy dòng này mới thấy hình như anh là người bị ăn hiếp nhiều nhất trong căn nhà này .

Tôi cầu mong sẽ có thêm nhiều cái 11 năm nữa (tham lam ghê nhỉ)...và tôi hứa rằng sẽ ăn hiếp anh ít một tí :)