Sunday, April 27, 2008

She knows all about LOVE

MK: Mommy I know all about love
Me: Really?
MK: You get in love to a boy then get marry to daddy. Then you have me and baby.
Me: I think I am falling out of love because you are always sleep between me and daddy. I want to be next to my husband and you won't let me.
(Vừa nói xong con bé co ro nằm trên cái gối chừa chổ cho mẹ nằm gần ba)
MK: Don't be silly mommy, you in love with daddy.
Me: No, you separate us so I think I am in love with someone else.
MK: You can't marry someone else. You only marry to one "human"
Me: Why can't I marry to more than one person.
MK: that's the rule. I know all about love.
Me: I am going to marry someone else.
MK: oh no you don't. God is watching you, you better be good.
Me: ....
Thấy con đem God ra hù mình cho nên đành chịu thua, với lại ba nằm bên la rằng "cứ chọc ghẹo nó như vậy nó tưởng thiệt bây giờ" .
****************************************
MK: Brandi told me AJ is her boyfriend.
Me: So do you have a boy friend.
MK: No I don't.
Me: You better not have a boy friend until you are 40 *wink* (kím số nào to tí cho con bé nó hiểu là còn lâu lắm hẵn nghĩ đến chuyện này)
MK: So are you and daddy 40?
Me: *laugh*
***************************************
Me: Mikhanh con mấy tuổi?
MK: I am 4. Iam going to be 5. How old are you mommỷ
Me: I am 35
MK: You are Grandma
Me: *try not to laugh* I can't be a grandma yet. If I am now you are in trouble :)...I am not that old. You know how old is bà nội
MK: con không biết.
Me: She is 67.
MK: wow that is dinosaur.
Me: *Bust out laughing*

Wednesday, April 16, 2008

Chuyện người và chuyện mình

Chuyện của mình thì không có nhiều, chỉ có chuyện là hôm qua dắt thằng ba quậy đi khám sức khoẻ định kỳ 2 tuổi . Dạo này cứ nghĩ sao mà con của mình ốm cà tong cà teo . Ai ngờ đi bác sĩ (bs) thì bs no'i là con mình chiều cao và trọng lươ.ng (weight) đều trên trung bình (75%). Hú hồn vì hồi nhỏ bé Khanh lúc nào cũng nằm trong phần dưới trung bình (25%). Mong là con trai thì sẽ cao ráo một chút để mai mốt khỏi sợ bị con gái mang giày cao gót nhìn được cái xoái trên đầu.
Dạo này trời bắt đầu ấm cho nên chiều nào về đến nhà thì ba mẹ con lúc nào cũng rủ nhau đi bộ . Hai đứa nhỏ khoái ra đường lắm cho nên rủ là tụi nó lẹ làng mang vớ mang giày chạy ra đi . Thưong nhất là bé Nhân mang giày xong thì lẹ làng đem giày cuả chị Khanh để chị Khanh mang vô . Đôi khi thấy chị em nó thương nhau làm mình suy nghĩ là quyết định có hai đứa con là một quyết định sáng suốt. Chị em nào có một đứa rồi thì ráng rặng thêm một đứa nữa cho có anh có chị có em cho vui .
Quay qua chuyện người ta, hôm nay được mấy co worker rủ đi ăn trưa . Khi đi thì mơ'i biết mèn ơi ca'i đám này nói xấu người khác bạo . May mà mình được tụi nó liệt vào nhóm của nó cho nên được nghe hết những chuyện khinh khi ghen ghét của nhóm này đối với một số người khác trong tổ . Bây giờ mới biết khi lên đến một bực nào đó trong công việc, tinh thần đoàn kết hay là team work không có ý nghĩa gì , nhất là khi làm việc mà việc làm nghiêng về individual contribution track versus management track. Chắc có lẽ mình ở management track lâu quá cho nên quên tranh giành cho riêng mình và ghanh tị là ra sao . Bây giờ đổi qua individual contribution, chắc phải coi rèn luyện lại tính ích kỷ và háo thắng của mình . Chắc phải biết giả ngu để khỏi hướng dẫn chỉ cho người khác và chỉ ra chiêu khi nào đi họp hành hay có mặt boss ở đó :) Bà con khoan nghĩ mình như vậy . Mình chỉ nói những chiêu mà mấy tụi trong nhóm thực hành thôi . May mà mình không ỷ lại, biết tự mình học hỏi và nhờ có kinh nghiệm rồi nên khg bị tụi nó khinh khi ra tay ăn hiếp :) Wow đọc lại những gì mình mới viết cũng thấy ngán ngẫm . Oh well thương trường là chiến trường mà, không chiến đấu thì sẽ bị làm thây ma phơi khô :)

Saturday, April 12, 2008

No news is good news

Mom called and said she is getting married this September! Are you shocked? Me too!
I don't talk about my mom much since we don't have a very close relationship. Mom sent me (vu+o+.t bie^n) when I was 16, a few years before that Mom sent my younger brother who was 11. Don’t ask why? I stop asking why because the answer wasn’t to my satisfactory. Mom told us since dad passed away and she was told she had cancer and thought she was going to die then no one will be able to take care of us…She sent us to escape in hope of better future. The journey was successful; I came to the state after 6 months in refugee camp. I went through a few foster parent homes and finally ended up with Tom and Kathy who is the greatest foster parent one can ask for.
I went through my teenage years with a lot of self discipline and a lot of guilt built by mom. She often sent letters playing all kind of guilt trip trying to set me straight. I remembered there was not a letter that she didn’t remind me of my responsibility of being the oldest and how I am suppose to be focus on my study so one day I could sponsor her to the US and take care of the family.
Fast forward to 2002, Mom arrived to US and stayed with me for a couple of months then she said she wanted her freedom and didn’t want to work in a factory. She choose to go to Florida and worked there as a nail technician since her sister was there at the time. I didn’t stop her, didn’t feel like asking her to stay either because I can’t said to her that I want to build a relationship with her. I don’t think we both will be happy because she and I are very much independent and I think it is too late to have a close relationship when one is in their late 30. I am babbling again …
Past February when she came to visit me for Te^’t, she casually told me and put me on the phone for 5 minutes to chu’c Te^’t her boyfriend. She giggles like a teenager when she talked about her bf. My reaction was just normal J I am glad she found someone to enjoy the rest of her life with and at least now she has someone who can be near by to take care of her. When I was one the phone, I told him exactly that J Ca'm o+n chu' la`m ba.n vo+'i me. cua? Con. Ca'm o+n chu' o+? be^n ca.nh chia se? buo^`n vui vo+'i me. con.
Fast forward to last week, I received a phone call from her. She told me she is planning to get marry this September. She giggles on the phone still like a teenager who is in love. I told her I am happy for her. It’s a weird feeling because I still think she is just teasing me. She called me again to night and told me she told my brother. I am wonder how he feels. True fully, I know it is great she found someone and I should be happy for her. Now she has someone who will be able to take care of her every needs and I don’t have to worry what will happen if this and that when I am not able to be there for her. It is a good thing…I need to remind myself that. However it is just weird that I don’t know how I will be able handle the whole wedding thing and actually meet him. For a couple of days now I am wonder what would I call him? Chu’ or what? What will my kids call him? O^ng or what?
Mom is getting married, Mom is getting married…I should be happy!!!

Thursday, April 10, 2008

Fun Time at the Huynh residence

Time to play dress up ... here is "baby" as the unicorn :) Baby sure makes a handsome unicorn.




Dressing up is fun and they love each other. They are the queen and king of the Huynh's residence.


And scotter time...









Sring Break

Tuần này babysitter về sau khi thăm nhà ở Việt Nam 2 tháng. Yeah ! Mọi việc trở về thời khóa biểu củ . Mong là thằng ba quậy có bà thì sẽ ăn uống nhiều tí và lên cân 1 chút . Cái thằng ba quậy nó hai tuổi rồi mà còn chưa chịu nói nhiều, khg biết tại là con trai ít nói hay là bị confuse vì trong đầu phải nghĩ hai thứ tiếng cho nên thà khg nói còn hơn . Tuần này sring break cho nên mommy nghĩ vài ngày rãnh quá không biết làm gì cho nên lấy hình ra tổng kết .
Hình này là sinh nhật thằng ba quậy tròn hai tuổi . Ông bà nội đãi sinh nhật cho, chị hai uất ức vì sao em lại có sinh nhật trước.

Và không nhận mình là Asian khg được vì cầm đủa lợi hại quá .



Thursday, April 3, 2008

Bệnh Tập Hai

Cả mấy tuần nay cả nhà thay phiên nhau bệnh. Cu+' hồi nóng hồi la.nh kiểu này nên cảm cúm ho liền tù tì mà thôi . Bây giờ hai đứa nhỏ hết bệnh rồi nhưng hai đứa lớn thì cứ thê' mà ho . Thử hết tất cả thuốc ho mà vẫn ho, ghét chuyển qua uống thuốc alergy coi sao .
Công việc làm mới ơi sao mà nhàn :) Thích thì xách đích đi làm 8 giờ vô đúng 5 giờ chạy ra, hôm nào làm biếng thì nói với boss tui work at home today nhe . Cứ tàn tàn project của mình cứ làm khôg phải lo chuyện ruồi bu nữa. Cứ cắm đầu đọc hết requirements rồi thì tới design rồi tới IT specs. Xong thì cắm đầu set up cái application...đọc hoài kiểu này mai mốt chắc sẽ lên độ con mắt :) oh well đui rồi còn sợ gì . So far love my new job.
Chồng mới đi công tác ở Denver về . Năm ngày "chống chọi" với hai nhóc làm mình nghĩ không biết mấy single mom sao lo được vưà đi làm vưà lo con cái một mình hay thiệt . Mình không có chồng ở nhà như là mất 1 cánh tay :) Chồng biết được chắc sẽ hĩnh lổ mũi .